543. NÓI THẲNG VỚI PHAN ĐĂNG

Yến Phương

Những ngày này, người dân Việt Nam ở trong nhiều tình cảm xáo trộn, khi thấy “giặc” Trung Quốc đang ngày đêm uy hiếp nước ta. Nỗi lòng của người dân cả nước, trong đó có em – một người con nước Việt, luôn tự vấn lòng mình, “ta phải làm gì cho Tổ Quốc hôm nay”?

Xin tự giới thiệu với anh Phan Đăng, em chỉ là một nữ sinh Sài Gòn, sinh năm 1995, mới tốt nghiệp đại học luật, chuyên ngành luật quốc tế được 3 năm. Kiến thức của một cô gái nhỏ như em, chắc chưa theo kịp với một nhà báo tiếng tăm tầm cỡ như anh. Nhưng em mạo muội  nói thẳng với anh một số vấn đề.

Cũng như nhiều bạn trẻ khác, em cũng rất say mê chương trình “Lẩm Bẩm 24h” của anh Phan Đăng trên kênh Youtube. Thế nhưng, khi nghe anh Phan Đăng “lẩm bẩm” trên trang Youtube của anh ấy về đề tài Biển Đông – kiện hay không kiện, em từ kinh ngạc chuyển sang phẫn nộ.

Clip này, anh Phan Đăng nói khoảng hơn 38 phút, em đã phải nghe ít nhất là 5 lần, để hiểu được vì sao Việt Nam “không chịu phát triển” và trở nên yếu hèn như vậy? Vì sao giới trẻ Việt Nam nhiều người không yếu ớt về thể chất, nhưng lại bạc nhược về tinh thần? Vì có những con người như anh, Phan Đăng ạ.

Trong bài nói chuyện gần 40 phút này,  luận điểm chính của anh Phan Đăng là:

Để trả lời cho câu hỏi, có nên kiện Trung Quốc hay không, anh Phan Đăng nói là giới trẻ Việt Nam cần phải trả lời 3 câu hỏi của anh ấy trước đã. Đó là i) Kiện toà nào?; Kiện cái gì?; Và sau khi kiện sẽ làm gì?

Trong lúc hùng biện, anh Phan Đăng đã dẫn chứng rất nhiều kiến thức từ luật quốc tế, lịch sử Việt Nam cũng như quan hệ quốc tế hiện đại để dẫn chứng cho các luận điểm của anh ấy.

Và chốt lại, anh Phan Đăng trả lời giùm là “các bạn trẻ cứ yên tâm đi, Đảng và Nhà nước đã biết hết các nỗi lo của các bạn rồi, Đảng và Nhà nước đã có phương án hết cả rồi. Và chúng ta cũng không cần kiện Trung Quốc đâu. Các bạn cứ tin tưởng vào Đảng và Nhà nước đi”.

Bài viết của em để đáp lại lời anh, chia thành hai phần chính. Một là trả lời 3 câu hỏi của anh về chuyện kiện. Hai là trả lời cho luận điểm hãy yên tâm đi, mọi việc đã có Đảng và Nhà nước lo rồi.

Và bây giờ, em sẽ xin nói thẳng với anh Phan Đăng từng vấn đề một.

Vn đề 1

Thứ nhất, anh Phan Đăng không phải là chuyên gia luật quốc tế, mà anh ấy cũng tự nhận, những cái anh ấy nói, các cụ các bác biết hết cả rồi. Tuy vậy, thực tế là kiến thức của anh ấy không có chuyên môn về luật quốc tế. Nhưng anh lại nói chuyện kiện tụng quốc tế. Như vậy thì rõ ràng anh ta nói về một thứ anh ta không nắm chắc. Mà không nắm chắc thì chắc chắn thông tin anh ấy cung cấp không đầy đủ. “Một nửa cái bánh mì là một nửa cái bánh mì, nhưng một nửa sự thật thì không phải sự thật”. Đó là em chưa trích câu nói của Lê nin – thầy của Đảng anh là “sự nhiệt tình cộng với sự ngu dốt thành một sự phá hoại”. Chính vì thế, nếu anh không rõ về luật quốc tế, thì “để Mị nói cho mà nghe nè”:

1. Kiện toà nào

Từ năm 2014 trở đi, mỗi năm vào dịp hè về, tiếng ve kêu, hoa phượng nở là tàu Trung Quốc lại tiến vào vùng biển của Việt Nam. Những căng thẳng lại dâng lên, và em lại nghe báo chí và các chuyên gia lên tiếng là cần kiện Trung Quốc ra Toà.

Anh Phan Đăng có nhắc tới 3 Toà án quốc tế, nhưng hỡi ôi, anh lại nhầm lẫn. Toà thứ nhất, anh nói đúng, đó là Toà án Công lý Quốc tế (International Court of Justice – Viết tắt là ICJ). Toà này là cơ quan tư pháp của Liên Hợp Quốc.

Toà thứ hai anh Phan Đăng nhắc tới là Toà trọng tài thường trực (Permanent Court of Arbitration- viết tắt là PCA). Đây là Toà quốc tế lâu đời nhất. Nhưng Toà này không phải là Toà đã ra Phán quyết trong vụ Philippines kiện Trung Quốc như anh nói đâu.

Toà thứ ba thì anh Phan Đăng càng lầm lẫn. Toà này mới là Toà xét xử vụ Philippines kiện Trung Quốc nhưng nó chỉ là một Hội đồng trọng tài được thành lập khi phát sinh vụ việc giải quyết tranh chấp, thuật ngữ chuyên môn gọi là adhoc. Vụ Philippines kiện Trung Quốc là bởi vì, nếu một Toà muốn có thẩm quyền xét xử tranh chấp đó, phải có thẩm quyền xét xử theo luật định. Hai Toà trên ICJ và PCA đều đòi hỏi các bên tranh chấp đồng ý đưa lên Toà giải quyết thì Toà mới có thẩm quyền.

Thứ hai, trong Công ước Luật biển của LHQ năm 1982 (gọi tắt là UNCLOS) có quy định nếu các bên tranh chấp mà tranh chấp đó liên quan đến việc áp dụng hoặc giải thích bất cứ điều khoản nào của UNCLOS thì có thể sử dụng các cơ chế giải quyết được quy định tại UNCLOS. Trong đó, có Toà trọng tài được thành lập theo Phụ lục VII của UNCLOS. Và chính một Toà trọng tài như vậy đã được thành lập với 5 Thẩm phán quốc tế lừng danh về luật biển là thành viên của Hội đồng trọng tài. Và theo quy định về giải quyết tranh chấp như đã nêu trong UNCLOS thì nếu các bên đã tiến hành các thủ tục giải quyết trong bước đầu tiên, nhưng vẫn  không được, thì một bên có thể yêu cầu một phán quyết từ Hội đồng trọng tài thành lập theo Phụ lục VII UNCLOS này, mà không cần sự đồng ý của bên còn lại. Và nhờ có quy định đó, Philippines mới có thể lôi được Trung Quốc ra Toà, bởi vì Trung Quốc có bao giờ thèm ra Toà đâu.

Túm lại là thế này nhé anh Phan Đăng, Toà trọng tài theo Phụ lục VII UNCLOS xử vụ Philippines kiện Trung Quốc là một Hội đồng trọng tài có 5 thành viên, được lập ra chỉ để giải quyết vụ này thôi. Và Toà này sử dụng PCA làm chỗ để thực hiện vụ xét xử, sử dụng các dịch vụ của PCA để tiến hành xét xử, và dĩ nhiên, sẽ phải trả tiền cho PCA cho các dịch vụ này. Chứ không phải vụ này do PCA xử anh nhé.

Không biết nói thế này, anh Phan Đăng có hiểu không nhỉ, chứ em hồi học đại học, các thầy cô đã giảng rất kỹ về chức năng và tính chất của Toà này, cũng như về Phán quyết biển Đông năm 2016.

2. Kiện cái gì

Vấn đề số 2 này liên quan đến vấn đề thứ nhất. Như đã trình bày ở vấn đề số 1, các Toà ICJ và PCA thì không thể có thẩm quyền vì Trung Quốc luôn từ chối việc ra Toà, và hai Toà này có thể khởi kiện vấn đề chủ quyền. Thế nhưng, tranh chấp chủ quyền là một câu chuyện lâu dài, nó có khi kéo dài đến đời cháu anh Phan Đăng cũng chưa chắc đã giải quyết xong. Và chủ quyền không phải là tất cả. Điều quan trọng đáng nói ở đây là Trung Quốc đang sử dụng lúc thì “đường lưỡi bò” lúc thì “Tứ Sa” để làm bình phong cho việc “cướp biển” của Việt Nam. Các vùng đặc quyền kinh tế và thềm lục địa với nguồn tài nguyên hải sản phong phú nay còn đâu? Ngư dân Việt Nam phải lang thang sang “trộm cá” tại vùng biển của các nước khác. Rồi dầu mỏ, khí đốt – nguồn tài nguyên đã nuôi sống nhà nước Việt Nam thời bao cấp, nay còn đâu, khi các mỏ gần thì đã khai thác sắp cạn kiệt, còn mỏ xa hơn một chút như Cá Rồng Đỏ, Cá Kiếm Nâu, Sao Vàng – Đại Nguyệt… bị “giặc Tàu” đe doạ, bắt ép phải rút lui, không được khai thác, cho dù nó nằm ở “nhà mình”.

Rồi nếu khi giặc Tàu kiểm soát được hết vùng biển của mình, liệu tất cả các con tàu của mình có thể ra khơi khi không được sự cho phép của nó? Vậy thì nguy hiểm nhất đang cận kề, đó là nguy cơ Việt Nam đang mất biển. Biển mới quan trọng anh ạ. Chứ cái mỏm đá thì ăn thua gì, nhưng ta phải giữ các mỏm đá ấy vì ta muốn giữ biển, anh Phan Đăng ạ.

Không biết anh Phan Đăng thông kim bác cổ như vậy có biết câu: “Đường đi khó không phải vì sông ngăn núi trở mà trong lòng cảm thấy có núi trở sông ngăn”. Lỗ Tấn cũng có câu: “Lúc ban đầu, thế giới không có đường đi, về sau người ta đi mãi thì cũng thành đường”. Trước năm 2016, anh nói câu kiện hay không kiện như bây giờ, em nghe còn lọt tai, chứ sau năm 2016, Philippines đã mở đường rồi anh ạ. Anh chỉ việc đi theo mà thôi, vấn đề là anh có dám đi không? Và chắc anh đã từng yêu, nên phải biết rằng khi người ta quyết tâm, người ta sẽ hành động, còn khi người ta không muốn làm thì người ta tìm lý do.

Kiện cái gì thì em sẽ nói đây anh ạ. Em – một cô gái yêu kiều, xinh đẹp, mỏng manh nhưng không khiếp nhược trước giặc Tàu “xâm lược” sẽ chỉ anh cần kiện gì.

Nếu giặc Tàu lại tiếp tục cho tàu bè của họ, Hải Dương địa chất các loại đó, xâm phạm vào vùng biển thuộc đặc quyền kinh tế của mình thì anh cứ thu thập bằng chứng về các hoạt động trái phép của họ để đệ đơn lên một Toà Trọng tài theo Phụ lục VII yêu cầu Toà phán quyết là hành động đó đúng hay sai? Và giặc Tàu bảo đó là vùng tranh chấp như khu vực Bãi Tư Chính chẳng hạn, thì anh có thể đệ đơn lên Toà hỏi khu vực đó của Việt Nam hay của Tàu Cộng? Và ai có quyền khai thác dầu mỏ, khí đốt ở đó? Cái đó hoàn toàn nằm trong việc giải thích hoặc áp dụng UNCLOS nên Toà sẽ có thẩm quyền anh ạ.

Anh có nói là Việt Nam có thể yêu cầu Toà tuyên bố “đường lưỡi bò” vô hiệu. Anh ơi, cái đó Toà đã tuyên rồi, anh mất công yêu cầu lại nữa làm gì. Cho nên em nói, anh chắc phải học luật từ em thôi. Mà em chả dạy anh đâu, vì anh vừa không đẹp trai lại hèn như thế thì em chả chơi. Hihi!

Còn nhiều thứ có thể kiện lắm anh ơi, chẳng hạn nè, Hoàng Sa tuy Trung Quốc đang chiếm đóng, nhưng anh có thể yêu cầu Toà trọng tài (từ giờ em nói Toà trọng tài tức là nói Toà trọng tài theo Phụ lục VII UNCLOS nhé anh) phán quyết các thực thể tại Hoàng Sa có là đảo hay không? là vì Tàu Cộng nói đây là các đảo, nó có chủ quyền, vậy nó có quyền kiểm soát vùng đặc quyền kinh tế và thềm lục địa của các đảo đó.

Rồi nữa nè, năm 1996, Tàu Cộng nó tuyên bố một đường cơ sở thẳng bao quanh Hoàng Sa, anh có thể kiện lên Toà trọng tài hỏi đường cơ sở thẳng ấy có vi phạm hay không?

Túm cái ống quần lại là nếu anh muốn kiện (mà làm sao anh muốn được, Đảng và Nhà nước của anh kìa, nếu muốn kiện), cứ nói em. Em học luật quốc tế tại Sài Gòn, học chuyên Anh từ nhỏ, nên tiếng Anh em nói như gió, (mà chắc anh nghe tiếng có tiếng không) thì sẽ kiện được, dư sức kiện anh nhé.

3. Sau khi kiện thì làm gì?

Anh Phan Đăng nói là dù có kiện ra Toà quốc tế thì cũng chả làm gì vì các toà án quốc tế không có cơ chế cưỡng chế thực hiện. Anh ơi, kiến thức này hồi năm 3 em đã được học. Chả có toà quốc tế nào có cơ chế cưỡng chế thực hiện, chỉ một ít trường hợp của ICJ thì Hội Đồng Bảo An LHQ mới giúp thực hiện, mà thực tế ít xảy ra lắm anh ạ. Nhưng sẽ có cơ chế anh ạ. Mà đúng rồi, anh ở cái xứ mà chỉ biết sử dụng cường quyền thì quan tâm gì đến pháp luật. Pháp luật chỉ được áp dụng khi muốn “triệt tiêu” một ai đó thôi. Chứ Đảng và Nhà nước của anh luôn ở trên pháp luật thì anh nghĩ luật pháp quốc tế nó cũng vậy chăng? Anh có biết là gần 500 năm trước Công nguyên, tinh thần tôn trọng pháp luật đã thấm đẫm trong tâm thức của người phương Tây ở Hy Lạp cổ đại không, huống chi bây giờ. Nói như anh, chắc dẹp hết các Toà án quốc tế đi nhỉ, vì gần như chả có toà án quốc tế nào mà có cơ quan cưỡng chế thi hành án như nhà nước anh nhỉ?

Và đây nè, em trích nguyên văn từ một bài viết của anh Dương Danh Huy trên BBC, em thích anh này hơn anh vì ảnh không hèn như anh:

Chắc chắn Trung Quốc sẽ không tự nguyện tuân thủ phán quyết, cũng như họ đã không tuân thủ phán quyết 2016 về vụ kiện Phi-Trung.

Nhưng một phán quyết xác nhận Việt Nam đúng, Trung Quốc sai, sẽ vô cùng hữu ích trong việc tranh thủ sự ủng hộ của thế giới. Các nước khác, đặc biệt là Mỹ, có thể ủng hộ Việt Nam một cách danh chính ngôn thuận, không thể bị cho là thiên vị một bên trong tranh chấp và sự ủng hộ của họ sẽ có nhiều trọng lượng hơn.

Trung Quốc sẽ không thể ngụy biện rằng họ đang giải quyết và quản lý tranh chấp với các nước nhỏ một cách tốt đẹp, các nước ngoài khu vực không nên xen vào. Các nước khác có thể lên tiếng bảo vệ các công ty dầu khí của họ khi các công ty này làm việc với Việt Nam, Trung Quốc không thể yêu cầu họ rút ra khỏi “vùng tranh chấp“.

Nếu trong tương lai Việt Nam phải đưa tranh chấp ra LHQ, vì chắc chắn là Trung Quốc sẽ leo thang lấn lướt, nếu có trong tay một phán quyết xác nhận Việt Nam đúng, Trung Quốc sai, Việt Nam sẽ được nhiều phiếu ủng hộ hơn.”

Đó anh thấy không. Kiện là kiện thôi, ăn thua có muốn và có dám kiện không kìa anh ơi. Anh lại nói rằng, nếu kiện Trung Quốc thì sẽ khó khăn cho người dân mình. Anh ơi, sao anh không nói Đảng và Nhà nước anh học tập Đài Loan đi, họ không dựa vào Trung Quốc mà kinh tế họ vẫn phát triển ầm ầm kìa. Khi đó thì kiện hay không cũng đâu có ngán. Còn đây, cho dù Việt Nam mình không kiện Trung Quốc, thì người dân mình vẫn buôn bán với họ theo kiểu mình là con tin của họ. Lúc thích thì họ mua. Lúc không thích thì họ kiếm chuyện đóng cửa. Mãi mãi người dân mình sẽ là con tin của họ thôi nếu không tìm cách thoát ra “ảnh hưởng của họ” anh ơi.

Vn đề 2

Tiếp theo, anh Phan Đăng nói là “các bạn cứ yên tâm đi, mọi việc Đảng và Nhà nước đã biết hết rồi, Đảng và Nhà nước đã lo cả rồi”. Ôi thôi! Em sẽ phân tích từng thứ cho anh thấy nhé.

Anh chắc phải biết, trên báo chí người ta dẫn lời các chuyên gia từ trong đến ngoài nước đều khẳng định là Trung Quốc sẽ quyết tâm độc chiếm biển Đông bằng được. Điều đó là không hồ nghi gì cả. Vậy anh nói Đảng và Nhà nước có cách rồi, không cần kiện mà vẫn giữ được tất cả, không mất gì cả. Có chuyện đó không anh? Đảng và Nhà nước anh có phép thần gì để làm được như thế?

Anh có biết là vừa rồi, khi Trung Quốc lại nhắc lại cái “công hàm” Phạm Văn Đồng 1958 làm cả nước xôn xao không anh? Anh biết vì sao mà người ta lại cãi nhau ỏm tỏi như vậy không? Đó là niềm tin giữa những người dân với Đảng và Nhà nước của anh đã cạn kiệt rồi. Mà không cạn sao được. Đảng và Nhà nước của anh nào là vụ Đồng Tâm, Văn Giang, Tiên Lãng… toàn “đánh úp” người dân thôi. Thế thì làm sao mà họ tin vào Đảng và Nhà nước được? Vì lỡ tin, lại có một cái Hiệp ước Thành Đô nữa hay sao?

Thêm nữa, Đảng và Nhà nước của anh, từ Chính phủ đến quân đội, công an, đều tham nhũng đầy mình, đều là những bầy sâu nhung nhúc, ăn của dân không chừa thứ gì. Ngay cả đại dịch Covid mới đây nè, mua cái máy xét nghiệm có 2 tỉ thì kê lên 10 tỉ, thế thì với những đại tướng tham nhũng như Phùng Quang Thanh, Đô đốc Nguyễn Văn Hiến, hay Trung tướng Trần Việt Tân, Bùi Văn Thành… Những người đó mua tàu ngầm Kilo hay tàu chiến Gerard về, lấy gì để đảm bảo họ không kê giá, không ăn bớt? Và những vũ khí đó, liệu có còn xài được không hay chiến sự nổ ra mới hiện nguyên hình là những đống sắt vụn?

Chưa kể, với những người tham tiền như thế thì Trung Quốc họ thiếu gì tiền, họ tìm cách hối lộ cho các anh hàng tỉ đô la như cái vụ Bô xít Tây nguyên… Lỡ các anh bán nước thì làm sao tụi dân đen như tụi em có thể biết được?

Cho nên anh Phan Đăng ơi, lẽ ra, anh phải khuyến khích những người trẻ như em phải trăn trở với vận mệnh dân tộc, phải đau với nỗi đau của dân tộc thì mới đúng, đằng này anh bảo tụi em hãy vô tư vui chơi đi, hãy trà sữa và tự sướng đi, cho dù ngã vào xe lửa chết cũng được. Thao thức với dân tộc không có nghĩa là chúng em chống lại Đảng và nhà nước của các anh đâu. Chúng em muốn đồng hành với Đảng và Nhà nước của anh trong công cuộc chống lại giặc Tàu này kia. Ngày xưa, Chế Lan Viên phải đau khổ vì “Lũ chúng ta ngủ trong giường chiếu hẹp/ Giấc mơ con đè nát cuộc đời con/ Hạnh phúc đựng trong một tà áo đẹp/ Một mái nhà yên rủ bóng xuống tâm hồn.” Thế mà ngày nay, khi tụi em thao thức với tương lai của dân tộc, thì anh lại khuyên bảo tụi em là hãy lo yêu nhau và làm tình đi, vì tất cả Đảng và Nhà nước đã lo rồi. Cũng Đảng và nhà nước của anh lo mà như chị Trần Thị Lam phải đau khổ thốt lên rằng: “Rừng đã hết và biển thì đang chết/ Những con thuyền nằm nhớ sóng khơi xa”.

Anh dẫn chứng lịch sử chúng ta bị đô hộ hàng ngàn năm mà không bị mất nước. Đúng là như vậy. Bác Hồ kính yêu của anh (đúng không anh?) đã từng nói thế này: “Cách mạng là sáng tạo, chân lý là cụ thể”. Chính vì thế, anh phải xem cụ thể trường hợp này thế nào nha anh? Nước Việt Nam bị đô hộ hàng ngàn năm không bị mất là nhờ ý chí kiên cường bất khuất chống giặc Tàu của cha ông ta, còn ươn hèn thì làm sao mà chả mất nước. Anh ơi, anh hay nói về lịch sử, anh có nhớ Hịch tướng sĩ không? Này nhé, “Ta thường tới bữa quên ăn, nửa đêm vỗ gối, ruột đau như cắt, nước mắt đầm đìa; chỉ giận chưa thể xả thịt, lột da, ăn gan, uống máu quân thù; dẫu cho trăm thân ta phơi ngoài nội cỏ, nghìn thây ta bọc trong da ngựa, cũng nguyện xin làm.” Phải có ý chí quyết tâm, căm thù giặc như vậy thì mới có thể giữ được nước chứ anh.

Em còn muốn viết nhiều nữa, nhưng em sẽ đợi khi nào anh trả lời em đã. À, em còn cần nói thêm với anh đôi điều. Đó là thay vì kêu tụi em hãy yên tâm kê cao gối ngủ đi, thì anh cần nhớ lại Lời kêu gọi toàn quốc kháng chiến của Bác Hồ anh đó: “Chúng ta muốn hoà bình nên chúng ta phải nhân nhượng. Nhưng chúng ta càng nhân nhượng thì kẻ địch càng lấn tới”.

Và mong rằng, Đảng và Nhà nước của anh cần phải hiệu triệu toàn dân: “Dù có phải đốt cháy cả dãy Trường Sơn, quyết không để mất một tấc đất, tấc biển nào của tổ tiên để lại” thì tất cả những người trẻ như em sẽ theo bước, chứ không phải ru ngủ tụi em nhé anh. Và nếu anh còn tiếp tục ru ngủ nữa, anh sẽ là tội đồ của dân tộc này đó. Còn chương trình “Lẩm bẩm 24h” của anh chắc nên đổi thành “Lẩn Thẩn 24h” thì mới đúng bản chất.

Chào thương mến và quyết thắng nhé anh!


Ba Sàm bổ sung:

Khi nào Việt Nam sẽ kiện Trung Quốc? (RFA). “Còn hàng trăm hàng ngàn dư luận viên, cỡ như “Lẩm bẩm 24h” thì ấn vào đầu thanh niên học sinh ngày nay: “Kê cao gối mà ngủ, mọi chuyện đã có đảng – nhà nước lo. Kiện Trung Quốc là mất hết đấy!” (Có lẽ Phan Đăng sợ nhất là mất mấy cái “vòng kim cô” do Bắc Kinh ban cho “những con khỉ đột” đời chót!)“.

36 comments

  1. Yến Phương thể hiện khí phách của thanh niên việt,tâm hồn,trí tuệ hơn đứt gã Phan một cái đầu.Gã đó chỉ có mỗi tài họat ngôn,tuy nhiên đã biến chất thành giaỏ ngôn rồi và đang tiến đến Ngu Ngôn.

    Thích

  2. Chúng ta chỉ nhì thấy phần nổi của sự việc và mỗi người có một cách suy diễn khác nhau . Ai nói cũng hay và cho rằng mình đúng . Nhưng còn những phần chìm chỉ người trong cuộc mới biết … Hãy đợi đấy !

    Thích

    • Tôi chẳng biết Phan Đăng là ai vì hiện nay các “nhà” báo, nhà bình luận, các “đài” thông tin, truyền thông tự phong tự lập mọc như cỏ dại vườn hoang. Mạnh ai người ấy phát ngôn “trên thông thiên văn, dưới tường địa lý” bất cần biết đến trách nhiệm pháp lý và quy tắc ứng xử.

      Vậy thì thêm một tên bá láp Phan Đăng này nữa cũng chẳng chết ai. Mang nó ra chửi rủa chỉ làm nó sướng tê người vì được để ý đến. Góp cho nó thêm dăm ba cái “view” thành tích làm gì cho mất thì giờ.

      Thích

  3. Đã là người VN thì không ai mà không ghét Trung Quốc, nói thẳng là như vậy, vậy thì thẳng thắn mà nói, có nên kiện Trung Quốc hay không. Tôi cho là không nên, mà cứ chờ đợi thời điểm thích hợp.

    Những người đồng tình kiện Trung Quốc là những ai? Những người ghét Đảng cộng sản VN, bọn lưu vong hải ngoại không có quốc tịch VN, những người biết nói tiếng Việt không hề bị ảnh hưởng bởi vụ kiện VN-TQ.

    Những người không đồng tình kiện TQ là những ai? Là những người quá hiểu các kiểu điếm thúi chính trị của bọn đồng tình kiện Trung Quốc. Đám người đồng tình kiện, họ hoàn toàn đứng ngoài lề, cuộc sống họ không hề bị ảnh hưởng, họ sẵn sàng tung hô kêu gọi VN kiện thế này kiện thế nọ, họ là những kẻ ăn không ngồi rồi nhận tiền tài trợ để chửi bới VN. Nhìn qua 1 loạt cũng chả có đứa nào tử tế, toàn bọn thù hận, miệng thì bảo lo lắng cho đất nước nhưng lời kẻ cay độc 1 bồ dao găm như Hoạn Thư.

    Mà thực tế thì không phải VN không thể kiện, mà là chưa cần thiết phải kiện, cũng như VN chắc chắn không bao giờ ngại đánh nhau với TQ, mà là các tranh chấp gần đây, bọn TQ không bao giờ dám nổ súng trước đối với VN nên VN không cần phải ra tay.

    Bọn bảo buông TQ ra đi rồi Mỹ sẽ bảo kê là đám ngu chưa từng thấy, cứ như thể chúng hy vọng VN lại 1 lần nữa trở thành bàn cờ cho Mỹ- TQ đánh nhau ấy. Bọn này lại càng dã man hơn khi cầu mong VN lại phải trải qua chiến tranh tắm máu. Hy vọng Mỹ sẽ hy sinh vì VN lại là 1 kiểu hoang tưởng khác. Hãy nhìn Mỹ đã làm gì với VNCH khi TQ chiếm Hoàng Sa????? Rồi khi cộng sản thắng toàn bộ Miền Nam, bố Mỹ đã làm gì sau khi hứa lèo tài trợ toàn vũ khí?????!!!!

    Con bé Yến Phương này viết bài nghe có vẻ là hay, nhưng cũng chỉ là tuổi trẻ bồng bột, háo thắng, lại còn bày đặt nhận vơ là sinh viên Luật này nọ, cũng NGU bỏ xừ ra. Tay Lê Công Định với đám luật sư dân chủ cuội của VN còn chưa dám ho he gì nữa là, thế mà 1 cô bé cử nhân luật lại làm ra vẻ am hiểu về chuyện kiện tụng mang tầm quốc tế này.
    Uh thì rõ ràng Philipine kiện, nhưng kiện xong thắng để đó chứ làm được quái gì đâu? Sau đó lại quay đầu về với TQ và bỏ qua luôn Mỹ. (http://nghiencuubiendong.vn/quan-h-quc-t/7408-cach-duterte-bien-philippines-thanh-quan-co-cua-trung-quoc). Trong khi đồng minh với Mỹ rành rành, mà Mỹ cũng chả thèm can thiệp. Uh thì Mỹ giúp cho mấy con Tàu sân bay vờn tới vờn lui, xong phim, đảo thì vẫn mất y xì đấy. Vậy thì kiện làm quái gì. Mỹ chưa hề giúp ích gì cho bất kỳ quốc gia đồng minh nào để giành lại được bất kỳ đảo nào hết.

    Thằng nào cũng tự bịa đặt yêu VN, mà toàn mong VN đánh nhau, mong VN hỗn loạn, rồi dân đen lãnh đủ, là người dân VN tao chỉ mong tụi mày biến đi cho rảnh thứ côn đồ chính trị!

    Thích

    • đúng rồi, bạn viết bài ko còn ko đủ IQ để hiểu Phan Đăng không hề hùng biện mà đang tranh biện để nêu ra và đưa lời khuyên cho giới trẻ.Bài nói chia ra từng đoạn và có lời khuyên đi kèm chứ video ko phải nói về việc nhà nước lo được

      Thích

    • “Những người ghét Đảng cộng sản VN, bọn lưu vong hải ngoại không có quốc tịch VN”

      Đúng thía . Đây là những người nhất quyết hổng chịu hòa giải hòa hợp dân tộc, mặc dù các trí thức nhà mềnh gào khan cả cổ . Đám này không những chỉ thọc gậy bánh xe vào chiện hòa giải hòa hợp, bọn chúng còn cực đoan & vô học . Những ai chịu hòa giải hòa hợp là những người yêu Đảng Cộng Sản VN, những người này không bao giờ muốn kiện Trung Quốc cả .

      Thích

    • Rất chính xác. Bọn Hán gian và Việt gian Việt cộng rất hoan nghênh tư tưởng này.

      Bạn thử ra đường mang lập luận này tuyên truyền cùng nhân dân trong xóm, trong làng, trong nước xem phản ứng của đồng bào như thế nào, nhé?

      Hãy làm một hội nghị Diên Hồng thời đại: Trước quốc biến ta nên hoà hay chiến?

      Thích

      • Tất cả mọi người sẽ ngó trước ngó sau coi có công an không, sau đó nói mọi việc nhờ Đảng lãnh đạo . Đảng lãnh đạo thía lào thì tụi tui theo thía ấy .

        Thích

    • Tao muốn địt nhau với Yến Phương! Vì tao biết Yến Phương là con của Mẹ Nấm…
      Yến Phương yêu dấu, em chuẩn bị sang Ca Li đi là vừa. Sang đó em mới có đồng bọn.

      Thích

    • Mình cũng từ Luật tphcm và mình đồng ý với bạn, mình thấy bạn Phương này viết với giọng văn thù hận nhiều hơn. Chưa nói ai đúng ai sai nhưng có một điều chắc chắn là Phan Đăng đánh giá vấn đề đa chiều hơn. Đây không phải vấn đề mang pháp luật quốc tế ra là xong thế nên Phan Đăng dù không rành luật nhưng anh nói với tinh thần rất khách quan và điềm đạm. Cái cụm “đã có Đảng và NN lo” không hề có ý nói các bạn lo “trà sữa ngủ nghỉ làm tình” gì đó như bạn Phương này nói (theo mình một người trong ngành mà phản biện kiểu này thì hỏng rồi), mà đang đánh giá về sự thận trọng của VN, trong thời thế dịch bệnh rồi khủng hoảng kinh tế bla bla có rất nhiều yếu tố khiến VN phải chọn thời điểm mà như PĐ nói là thời điểm vàng để kiện, và như Phan Đăng nói đến thời cơ của VN để kiện gắn với “nội lực”.
      Bàn đến “nội lực”, làm ơn mở to con mắt ra mà nhìn rằng VN đang rất có tiếng nói quốc tế, VN có gì phải sợ kiện? Đúng là, mình đồng ý về mặt pháp lý thì VN còn vài thiếu sót và mình không nói sâu vì chuyện pháp lý lôi nhiều cái ra để nói lắm. Những tranh chấp lãnh thổ kiểu này bạn Phương đã từng học qua rồi, không biết bạn có nhớ bài không chứ vụ nào cũng kéo dài cả vài thập kỉ là ít bạn nhé. Đơn cử như vụ đền Preah Vihear giữa Cam và Thái, pháp lý nó rành rành ra Thái thua rồi nhưng bạn nhìn xem đến giờ vẫn cay đấy thôi. Và vụ này kéo dài từ 1904 đến hiện tai luôn bạn nhé! (phán quyết ICJ ra là vào 1962, một lần nữa vào 2013). Vậy thì, kéo dài là kéo cái gì? Đến đây mình sẽ nói về chính trị.
      Một lần nữa, bạn Phương hồi xưa có học kĩ mấy môn lquan LQT không thế? Bạn thừa biết thầy cô yêu cầu bạn tập trung vào pháp lý là chủ yếu vì lấn sang chính trị hay cái gì khác lại là nhiệm vụ của sinh viên ngành quan hệ quốc tế rồi. Song khi bình về một vụ việc, không ai là không nhắc tới những nguyên nhân và hệ lụy sâu xa, mà đơn cử là vấn đề chính trị. Ôi, chính trị là một nghệ thuật và nó ảnh hưởng 99.99% đến pháp luật từng quốc gia cho đến quốc tế. Việt Nam chính là đang vướng vấn đề này. Đây cũng là quan điểm mình nghe từ PĐ và mình đồng ý. Như vài bạn đã nói, mình không nhắc lại, làm gì cũng phải thận trọng tính ngắn tính xa tính cái được và cái mất vân vân mây mây. Nói như bạn Phương là kiểu “kiện đi sợ gì” thì mình cảm thấy thầy cô chắc sẽ thất vọng về bạn lắm đấy vì bạn hiểu về chính trị non quá còn phản biện của bạn mang đầy tính thù hằn và phiến diện. Bạn trích hàng loạt các câu nói lịch sử ra làm gì rồi bạn lại bình với cái giọng mỉa mai “vừa đấm vừa xoa” như thế?
      Với góc nhìn của một người trong ngành thì nói thật là mình đã tham gia và cũng chứng kiến nhiều phiên tòa quốc tế giả định/thật cũng như những đồng nghiệp của mình rồi, thế nhưng xin thưa là lý luận của bạn này còn cùn lắm. Không biết bạn Phương này thế nào chứ xin lỗi những người đi tranh cãi trong tòa k có nói giọng như bạn này. Cho nên bạn Phương làm ơn đừng lôi cái danh sv luật ra vì lý lẽ của bạn đối với một đồng nghiệp như tôi để bình về vấn đề này nghe mắc cười lắm, bạn “giả bộ” non về chính trị hay bạn theo đám 3 que thì bạn cứ thành thật 1 lời, PĐ có sai Ok! nhưng vì sao mình nói sơ sơ ở trên rồi. Và tóm lại bạn Phương 100% việt tân hoặc việt gì đó mà k phải Việt Nam rồi.
      Xin thưa mình cũng là học sinh Chuyên Anh và học khoa LQT như bạn Phương nhé

      Thích

  4. Hình như Phan Đăng là phóng viên kênh thế thao VTV.Nếu đúng thì đừng đòi hỏi tác giả nói khác đi những gì mà VTV tuyên truyền hàng ngày?!!

    Thích

    • tôi là người vn không biết anh Phan Đăng suy nghĩ như thế nào :chắc anh không học môn lịch sử . Ngược lại tôi rất tự hào có một người con cháu Bà Trưng Bà Triệu đã lên tiến . cho dù gì đi nữa mình phải đứng lên bằng đôi chân của ,bằng suy nghĩ của mình chứ .sao vậy chưa làm đã sợ thất bại đó là dành riêng cho những kẻ hèn mà thôi .( hãy mạnh mẽ lên các bạn phải tiếp bước ông cha gìn giữ non sông chứ ,một lần nữa mong các bạn cố lên ,cố lên nhé .) Đừng để tư tưởng hèn nhác lấn áp mình .

      Thích

    • Xin cảm ơn những người trẻ tuổi ! Thời đại 4.0 dân tộc này phải trông chờ vào những người như các bạn chứ không thể trông chờ vào những lão già lẩm cẩm và một lũ cơ hội cha mẹ chúng đã dọn sẵn chỗ ngồi Tôi người miền bắc đã lớn tuổi rồi tôi đủ hiểu nỗi đau của đồng bào miền nam trong cuộc nội chiến đặc biệt là những ngày 30/4 này Chế gj độ này sẽ không còn tồn tại lâu ngay cả những kẻ cầm quyền cũng tin là như thế nên chúng chỉ tìm cách vơ vét bán mua tình hình khó khăn thì đến khu ba đình chúng cũng bán thời nay quan chức chỉ yêu tiền nên những người tuổi trẻ yêu nước bị đàn áp dã man Bạn còn trẻ đấu tranh cần phải có chiến lược để bảo toàn tính mạng trước chế độ độc tài bởi nói là không lâu nhưng ddeer thay đổi một chế độ không phải một sớm một chiều…

      Thích

  5. Không hiểu tại sao mọi người tung hê bài này . Chỉ là gà cùng yêu Đảng bôi mặt chửi nhau, làm mất đoàn kết nội bộ, thành 1 tấm gương cực kỳ xấu xa cho tinh thần hòa hợp hòa giải thui, có gì đâu mà ầm ĩ .

    Cô bé này là sinh viên luật xã hụi chủ nghĩa, trường luật với trường kinh tía thì tớ không lạ gì vì ngày xưa mượn sách Mác-Lê của sv mấy trường này ra làm phim . Chủ íu vưỡn là luật qua lăng kính chủ nghĩa Mác-Lê, và rất nhồi sọ tình yêu Đảng . Cô bé này có đầy đủ đức tính của 1 sv luật, chắc là điểm khá hơn Phạm Lê Văng … ờ … Cát . Hy vọng, với nhiệt tâm của thầy cô giáo, lộn, cán bộ giảng dạy, cô bé thấm nhuần tình yêu đ/v Đảng và lòng kính trọng tuyệt đối đ/v Bác Hồ kính yêu .

    Ló dư thía lày, cả 2 -Phan Đăng & cô bé sv luật- ai cũng yêu Đảng cả, nhưng mỗi người yêu Đảng 1 cách khác nhau . Cách yêu Đảng của Phan Đăng làm cô bé nổi cơn tam bành lên, chỉ tận tay day tận trán, rằng thì là mà anh yêu Đảng thế chỉ có hại Đảng . Nói chung, cô này có năng khiếu làm chí thức, mới tí tuổi đầu mà đã biết đánh đồng Đảng & đất nước rùi . Trong khi Phan Đăng có năng khiếu làm dư lợn viên hiện đại, cũng đánh đồng Đảng & đất nước, nhưng thực tế hơn, vì tuổi đời từng trải .

    Phan Đăng thì muốn mọi người tin vào sự lãnh đạo của Đảng, nên ở đâu ngồi đó, đừng chộn rộn làm Đảng phân tâm . Còn cô bé thì cực kỳ bức xúc vì sự hiện diện của Trung Quốc làm Đảng của cô ta khó khai thác dầu làm đầy ngân sách . Vì vậy, cô ta muốn Đảng mình phải tỏ rõ thái độ qua việc kiện cái anh chàng đang bắt nạt Đảng của cô ta . Thía thui . Hổng có gì mà ầm ĩ . Những người tán thưởng cô ta muốn Đảng mình phải có thái độ, trong khi Phan Đăng đã từng trải, biết rõ tỏng tòng tong Đảng của mình nên cứ yên vị cho chắc ăn .

    Trong chiện này, nếu phải cá độ, tớ bắt kèo Phan Đăng .

    Chiện cô ta trích “Hịch Tướng Sĩ” của Trần Hưng Đạo, nhắc khéo cái lày, bọn phản động cực đoan hải ngoại í, chúng nó dùng miệng lưỡi cú diều để sỉ vả Đảng của cô còn tệ hại hơn Trung Quốc nhiều . Trung Quốc chỉ phiền hà rằng thì là mà Đảng của cô là chiên diên ăn gian nói dối, ăn quịt, ăn chịu, ăn cố thui . Bọn hải ngoại cực đoan chúng nó chửi Đảng của cô là bọn bán nước, bộ đội Cụ Hồ thí mạng cùi sát cánh với lính Tôn Sĩ Nghị đánh Mỹ cho Trung Quốc kia kìa . Rùi 30/4 là ngày bọn bán nước thắng lợi . Ui thui đủ cả . Thui thì cả 2 đều yêu Đảng, nên làm hòa đi . Khôn ngoan đối đáp bọn phản động cực đoan, gà cùng yêu Đảng chớ hoài đá nhau .

    Thích

      • Đặt hổng nổi . Cô bé nhà ta được thầy cô giáo xã hụi chủ nghĩa dạy dỗ, đang tập tọe thành 1 trí thức xã hụi chủ nghĩa trẻ . Só dzi lọi này tớ đã thoát, hổng muốn đặt mình lại vào vị trí này .

        Thích

    • Cô bé Yến Phương này học nhiều, biết nhiều nhưng vẫn chỉ là cô bé con thôi. Bởi vì cô bé chỉ hiểu biết về luật mà đếch hiểu về chính trị. Chỉ có trái tim yêu nc cộng với chút kiến thức về luật ko đủ làm ở bộ ngoại giao đâu. Cô đếch hiểu trung quốc muốn gì, mỹ muốn gì, ta đang phải làm gì, trong ngắn hạn, dài hạn. Nói cho cô biết là VN đã chuẩn bị sẵn sàng, bất cứ lúc nào cũng có thể kiện đc nhé. Anh P Đ anh ý sai nhiều nhưng điều anh đúng mà cô bé ko biết là Nhà nước và chính phủ biết cả, cứ để họ Lo nhé

      Thích

    • Tập viết tập nói lại đi ông/bà ơi.
      Chỉ vài câu mở đầu nói năng lí la lí lố, ngọng ngà ngọng nghịu thật khó chịu. Đọc tiếp không nổi…

      Thích

  6. Dấu hiệu tích cực cho một xã hội mở, nền cộng hòa. Tui không bàn đến đúng sai của mỗi người mà chỉ thấy mỗi người hãy cởi mở như vậy, nói lên tiếng nói của mình trong hành trình tìm chân lý!
    Chỉ vậy thôi. Chỉ trích sẽ làm méo mó tư duy của cả hai phía!

    Thích

  7. Đọc bài của Yến Phương …tôi thật sự yên tâm vì “Việt Nam đả được cứu …vì còn người trẻ (xin lỗi Y.P. cháu bằng tuổi con gái út của chú) … khảng khái , lịch sự, cởi mở …tin yêu xứ sở !!!.
    Cám ơn cô bé Yên Phương . ( Người Việt xa xứ)

    Thích

  8. Tôi biết đến Phan Đăng khi y nói bợ đỡ hèn hạ: “Trái tim tôi run lên mỗi khi nhìn thấy “ngài” (Lú) trên truyền hình”. Bây giờ bàn việc nước, PĐ lại vịn cớ bị “trả thù kinh tế” để không kiện Trung cộng. Đây là thái độ hèn và thiển cận. Cứ để giặc cứ mang đòn “kinh tế” ra dọa thì phải chấp nhận mọi khống chế của giặc hay sao? Bài nói chuyện của PĐ có kiểm duyệt, nó phản ánh lập trường của đảng CS.

    Thích

Bình luận về bài viết này

Trang web này sử dụng Akismet để lọc thư rác. Tìm hiểu cách xử lý bình luận của bạn.